Nam Tề Cao Đế
Nam Tề Cao Đế

Nam Tề Cao Đế

Nam Tề Cao Đế (chữ Hán: 南齊高帝; 427–482), tên húy là Tiêu Đạo Thành (giản thể: 萧道成; phồn thể: 蕭道成; bính âm: Xiāo Dàochéng), tên tự Thiệu Bá (紹伯), tiểu húy Đấu Tương (鬥將), là hoàng đế sáng lập nên triều đại Nam Tề thời Nam-Bắc triều trong lịch sử Trung Quốc. Ông từng là tướng nhà Lưu Tống trong thời gian trị vì của hai vị hoàng đế Minh ĐếHậu Phế Đế. Đến năm 477, do lo sợ sẽ bị Hậu Phế Đế sát hại, ông ám sát Hậu Phế Đế và đoạt lấy quyền lực, đến năm 479 thì đoạt ngôi nhà Lưu Tống.

Nam Tề Cao Đế

Thân mẫu Trần Đạo Chỉ (陳道止) hoặc Trần Đạo Chính (陳道正),[1] truy tôn Hiếu Tuyên Hoàng hậu
Kế nhiệm Nam Tề Vũ Đế
Tên thậtNiên hiệuThụy hiệuMiếu hiệu
Tên thật
Tiêu Đạo Thành (蕭道成)
Niên hiệu
Kiến Nguyên (建元) 4/479-482
Thụy hiệu
Cao Hoàng đế (高皇帝)
Miếu hiệu
Thái Tổ (太祖)
Tiền nhiệm Lưu Tống Thuận Đế
Sáng lập triều đại
Thê thiếp Xem văn bản
Triều đại Nam Tề
Trị vì 29 tháng 5 năm 47911 tháng 4 năm 482
(&0000000000000002.0000002 năm, &0000000000000317.000000317 ngày)
Sinh 427
Mất 11 tháng 4, 482(482-04-11) (54–55 tuổi)
Hậu duệ Xem văn bản
An táng Thái An lăng (泰安陵)
Thân phụ Tiêu Thừa Chi (蕭承之), tướng của Lưu Tống, truy tôn Tuyên Hoàng đế